Thực sự thì có lẽ anh hai đã nói quá nhiều về 1 vấn đề mà mãi kưng ko nhận ra, mà có lẽ kưng nhận ra mà mãi kưng sẽ chẳng cho đó là khuyết điểm của mình mà sửa đổi. Cuộc sống của kưng là của kưng, a2 chứng kiến kưng từ thuở kưng lọt lòng mẹ, còn chút xíu đến khi kưng trở thành 1 thiếu nữ và đã có tình cảm đầu đời.
17t, đó là một cái tuổi mà hàng hà cô gái đã theo chồng, và có nhiều cô còn có con nhỏ nữa, gánh nặng gia đình, bản thân, chồng con,... họ vẫn sống và vượt qua tất cả. Có lẽ khi kưng thấy 1 ai đó = tuổi mà họ nhìn già và xấu xí hơn thì kưng sẽ chiêm nghiệm được điều đó. Anh rất thất vọng vì vốn dĩ gia đình mình cũng ko tệ, cũng có thể lo lắng cho kưng ăn no ngủ kỹ, và có nhiều điều kiện hơn người khác rất nhiều, kưng ko thể hiểu một người thiếu thốn điều kiện là như thế nào, vì kưng vốn chỉ nhìn họ và đánh giá nọ 1 cách thấp bé, phán quyết một cách sơ sài về 1 ai đó,...thế rồi kưng luôn cho mình là đúng. Vì vậy, kưng đâu biết được xung quanh kưng, những hoàn cảnh thua sút ấy đang cố gắng như thế nào? Anh 2 nói câu này thể nào kưng cũng bẻ lại, cũng nói 1 đứa nào đó có hoàn cảnh nghèo mà nó ham chơi hay đua đòi. Kưng là vậy, đầu óc thông minh nhưng lại ngu tri thức rõ rệt. Khi cha mẹ hay anh nói ra 1 vấn đề gì đó, hay nghe và nghĩ theo 1 hướng tích cực, tại sao cha mẹ hay la rầy kưng? tại sao vậy? Có khi nào kưng suy nghĩ ko? Có khi nào lúc nghe cha mẹ hay anh 2 la rầy mà kưng thấy mình thực sự có lỗi ko? Hay nghĩ là gia đình thương yêu kưng nên mới la ko? A chưa hề thấy điều đó biểu lộ trên mặt kưng. Thay vì đó, kưng luôn tỏ ra mình là đúng, mặt chầm quằm như hận ai đó thấu xương, "dằn mâm xáng chén" và trả lời những câu rất vô ý thức.
Tại sao vậy? Đó là cá tình của 1 cô thiếu nữ 17t ư? Kưng hoàn toàn không hiểu được thâm sâu trong lòng gia đình muốn nói gì. Kưng chỉ nhìn bề ngoài của sự việc là đang bị la và kưng cảm thấy bức xúc. Cho dù sao đi nữa, 1000 hay 1 tỷ năm nữa kưng vẫn là kẻ nhỏ nhất trong gia đình này. Khi nào kưng kêu anh 2, cha mẹ là thằng này con nọ thì lúc đó hãy nói. Vướn vào những sai lầm rất trầm trọng mà khi anh lý giải, nói chuyện, thậm chí anh la rầy, thế mà vẫn khư khư giữ cái tôi của kưng. Lại còn ăn thua đủ với anh 2, trả đũa bằng những câu "Anh 2 cũng vậy." Anh thực sự ko nghĩ kưng lại có những suy nghĩ quá nông cạn như vậy. A ko hề tự biện hộ điều gì, anh sống trước kưng và trải qua tuổi kưng bây giờ, a có sai lầm, nhưng đó là quá khứ, và a là 1 thằng con trai. A vướn phải những điều đó, nhìn ra, a mới khuyên kưng, chứ ko lẽ a đợi kưng sai lầm rồi lúc đó cho kưng sáng mắt? Làm phận con gái thì được mấy lần sai lầm? Hay kưng lại muốn trở thành những đứa sống buông thả và chả biết đến bản thân và gia đình? A là con trai, dù sao thì a cũng ko phải hối hận quá nhiều. Còn kưng, có nghĩ sau này xa cha mẹ, để lại được ấn tượng gì? 17t mà việc gì cũng phải nhắc, đáng lý ra kưng phải lo thu xếp trong nhà chứ? nhà mình đâu phải biệt thự đâu mà sợ mệt? Mội việc làm nhỏ nhoi trong nhà cũng làm cha mẹ khỏe hơn, và +1 điểm cho mình, bên cạnh đó khi cha mẹ về thấy đâu ra đó cha mẹ lại thấy thoải mái. A biết trong thâm tâm kưng ko muốn cha mẹ sống lâu bên mình, nên kưng ít khi nào thực hiện nghĩa vụ của 1 người con gái trong gia đình, đơn giản việc làm cho bản thân kưng còn ko làm, bắt mẹ phải làm thì a cũng ko có gì để nói.
A nghĩ, kưng phải tự suy ngẫm lấy, lớn rồi, ngồi suy nghĩ xem mình có khuyết điểm gì, ghi ra giấy, và hàng ngày phải cố gắng sửa đổi. Có 1 thời khóa biểu rõ ràng thì sao a cấm kưng điều j được? Chính vì kưng làm việc theo kiểu tự sướng nên kưng mất lòng tin của gia đình, mất đi uy tín của bản thân nên kưng dễ dàng là tâm điểm mổi khi chuyện j xảy ra. Đừng có cảm thấy bực bội gì cả, vì kưng chưa lấy lại được niềm tin cho gia đình mà. Ví dụ như việc lấy tiền xài mà ko xin đi. Nói rất nhiều lần, a2 có thoải mái ko? Có. Cha có cho $ ko? Có. Tất cả trong gia đình ngay cả chị 2 cũng thoải mái với kưng. Thế mà ko khi nào mở miệng xin hay nói 1 tiếng là sao? Để rồi hôm nao mất $ lại bị nhà nói. Tại sao cha mẹ ko nói là anh 2 lấy? Chính vì bản thân kưng mất uy tín. Hiểu chứ?
A nói thật, kưng là em gái a. Mà kưng có nhiều tính xấu tệ còn hơn 1 thằng con trai. A chỉ còn trông mong vào việc tự sửa đổi của kưng. Kưng biết nhìn lại mình, biết mình sai thì tự sửa, còn ko mai mốt này đây, 1 khi bức ra cuộc sống, có những điều hối hận cả đời.
Về tình cảm của kưng, A2 có cấm ko? Cha mẹ cũng ko cấm. Nhưng kưng có cảm thấy khi kưng có dc tình cảm như thế kưng trở nên tốt hơn hay ngày càng tụt lùi? Học hành thì bỏ bê, thời gian tự học quá ít, A2 ko hề gò bó kưng trong việc học, nhưng tự kưng cũng phải biết năm nay là năm cuối cấp, việc học kưng trì trệ và tụt dốc hay ko kưng tự nhìn thấy đó. Chẳng cần phải so sánh với ai cả. Nhưng thực chất là kưng ko thiết tha việc học như trước. Đó là vì khi kưng có tình cảm. Điều đó chẳng đáng tí nào. A thấy nó đến với kưng chỉ làm tha hóa kưng thôi. Có những thứ mà a ko thể ngờ ở kưng, như lần trước vậy, cha đi tìm kưng, tìm nhiều lần, rồi cùng mẹ chạy đi tìm, 11h đêm hơn, a cũng chạy đi tìm, kưng xem đó là 1 trò đùa sao? kưng chỉ nghĩ khi kưng về cười dã lã vài cái là xong à? Ai cũng lo sợ cho kưng, cha mẹ lớn tuổi, lo sợ cho kưng, chạy xe ra ngoài đi kiếm. Kưng ko nghĩ lỡ như có chuyện gì xảy ra thì sao. A thực sự ko nghĩ kưng lại ở trong đó, thực sự a rất bất ngờ và cảm thấy nghẹn ngào khi thấy kưng bước ra từ trong đó. Kưng chỉ nghĩ đơn giản là vào đó nói chuyện thôi à. quá ngây thơ. Nói đến dối cả cha mẹ và a2, nói đến quên cả giờ về. Kưng quá tệ bạc, 1 kẻ tệ bạc. Kưng nghĩ quá đơn giản cho 1 việc đáng ra nó ảnh hưởng đến hình ảnh của chính bản thân kưng.
Kưng và thằng đó thực sự ko xứng đáng để nói thương yêu nhau gì cả, cũng chẳng nên hẹn ước làm j, Quá hảo huyền. Kưng ko nghĩ với những thói quen xấu và cá tính xấu như vậy khi nó gần kưng nó sẽ chịu được à? Hì, kưng đúng là em ngây thơ của a. Kưng nói cho nó biết kưng vậy vậy, nó ừ ừ chấp nhận là được sao? Khi thực sự sống ở gần nhau thì tất cả sẽ phơi bày và cái gì tới cũng sẽ tới. Có nhiều mâu thuẩn sẽ xảy đến, nhìu và nhìu chuyện nữa. Nhưng biết chắc tới lúc đó hay ko? Hay là phải trả giá cho cái ngây ngô của kưng. Lúc nào cũng nghĩ mọi việc quá đơn giản với mình như vậy thì kưng sẽ ôm hận. Ko sớm thì muộn thôi em gái.
Còn về tình cảm của kưng, cả nhà sẽ ko chấp nhận nữa đâu. Vì thực sự nó chỉ làm cho kưng trở nên chẳng ra gì. Mỗi khi a nói tới là kưng khỏa lắp. Thương nhau thì phải biết cùng nhau cố gắng, kưng cố gắng học hành cho tốt, việc nhà, tính tình phải trở nên điềm đạm,... tất cả đều phải fix chứ. Cớ sao càng ngày càng tệ, lại còn dám đi khuya về, lại còn nói dối nhiều hơn, lén lút nt gọi điện, a ko biết mai mốt sẽ đến mức độ nào đây. Hay là tới lúc đó khóc lóc về kể lể. Lúc đó có hối thì cũng xong. Con gái chỉ cỏ mỗi tật ngu nhất, đó là xem nhẹ mọi việc và coi thường đàn ông. Chết là vì thế.
A ko nói nhiều, nhưng a ko muốn nhìn kưng như vậy, lớn rồi, phải biệt tự nhìn mình và sửa đổi. Ko phải ko được, Tại kưng chưa làm và chưa đủ nghị lực để vượt qua. Ko cần so sánh với ai cả. Kưng cảm thấy kưng tốt à? Sai rồi. Ở đây kưng thua tất cả. Kưng cứ suy nghĩ và ghi ra giấy đi. Còn nếu thắc mắc tại sao anh 2 nói kưng thua tất cả mấy đứa ở đây thì a sẽ nói chi tiết và dẫn chứng cho nghe.
Kưng thực sự tệ, càng ngày càng tệ. Đừng để đến lúc a2 ko còn nhìn đến mặt và ko thèm lo lắng thì lúc đó mới hối hận nhé.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét