Thứ Ba, 18 tháng 1, 2011

Tình yêu ư?

Tình yêu ư? Đối với tôi có lẽ chẳng thể dễ dàng tìm kiếm dc một tình yêu trọn vẹn...Cuộc sống cứ đẩy đưa và tôi vẫn cứ tin vào tình yêu, dù nó đã đem cho tôi nhiều sự đau khổ, tim tôi nhiều lần vụn vỡ, có lúc tôi căm ghét mình, câm ghét tình yêu và thề chẳng yêu nữa...Vớ vẫn, tôi vẫn run động..ah ko...tim tôi vẫn run động...tôi cứ tưởng nó đã chết vì nhiều vết thương hằng sâu rồi chứ. Thế mà nó vẫn đập nhanh...khi tôi lại yêu...tôi yêu ư?Câu nói nghe cứ như đùa,...vì tôi cảm thấy sao sao ấy, giống như 1 cảm giác khi tôi nhìn 1 cái gì đó xấu xa...cứ tưởng lúc tôi nhìn tình yêu, nghĩ đến nó, thì tôi lại nhếch mép cười...tôi yêu ư?...tưởng tưởng thì trông đểu làm sao...giống như khinh bỉ, kinh tỏm một cái gì đó vô cùng xấu xa vậy...Nhưng dần dần tôi mới hiểu ra, để có dc một tình yêu chân thành, và để tìm dc một người cũng chân thành yêu mình, là một chuyện rất khó khăn...dường như những vấp ngã trên đường tình của tôi làm tôi càng ngày càng có nhiều những kinh nghiệm, càng ngày tôi cảm lớn thêm và nhận thức nhiều điều xung quanh nó, chứ ko phải chỉ là tình yêu...Vì quanh nó, còn có cuộc sống vô thường này, còn có tiền bạc, lợi danh, gia đình, bè bạn....tất cả đều ảnh hưởng qua lại, thế nên khi tôi vấp ngã trong tình yêu, tôi lại có nhiều ý niềm về tình yêu và nhiều điều khác.

Tôi biết dc rằng, công cuộc tìm kiếm tình yêu chân thành quả là khó, biến hóa khôn lường nữa chứ, sự tác động của ngoại cảnh có thể biến tình yêu thành "xa lạ" biến thành kẻ thù cũng có luôn...quả là khó mà lường trước dc những gì mình sẽ nếm trãi trong tình yêu.

Biết khó là vậy, nên tôi yêu cẩn thận, yêu ít thôi, nhưng cần hiểu nhiều về cuộc sống, nên có lẽ phần nào ít nhiều tôi cũng ko còn quan tâm đến tình yêu...sometimes tôi vẫn cô đơn, cảm giác thật là vô vị, khi thấy ai ai cũng có cặp có đôi, mình thì lẽ loi, hết đi học, đi làm về lại ngồi đối diện với cái vi tính suốt,...rồi đi ăn...ngủ...rồi lại máy tính...thật nhàm chán nhỉ?

Trong lòng tôi vẫn khao khác một tình yêu, một tình yêu và một người yêu hiểu và yêu tôi, thông cảm và luôn bên cạnh tôi cùng nhau vượt tất cả đề hạnh phúc...Điều quan trọng là cảm thấy mãn nguyện với tôi....Dường như tất cả như một mơ ước không tưởng. Điều đơn giản cốt yếu của tình yêu,tôi đòi hỏi lại là 1 cái gì đó quá khó thực hiện....Uh thì họ hứa đó, nhưng rồi họ cũng ra đi tìm hạnh phúc khác. Tự xét lấy bản thân tôi đã làm gì lỗi với họ?Tại sao chỉ vài tiếng xin lỗi rồi họ quay đi? Tình yêu thế thôi đấy ah? Vô vị thật...

Ah,rồi, biết vậy, nhưng tôi vẫn tin vào mình, vẫn tin vào tình yêu:D vì tôi biết, mình cứ giữ dc bản thân thì chí ít vài chục năm sau vẫn sẽ có người mà mình cần tìm thấy..hic bùn cười, nhưng có lẽ vậy. Nhiều người thik mình, mình ko thik lại thì người ta lại nói mình chảnh, thực chất chẳng qua ko có tình cảm thì làm sao yêu dc? Ko muốn ai phải khổ vì mình, vì tôi đã nếm dc cảm giác đó rồi, nên ko muốn người khác phải vậy, ko để rồi 1 ngày kia mọi người chỉ vào mặt tôi kêu tôi là 1 thằng đểu.

Tôi vẫn sẽ yêu khi tôi thật sự yêu...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét