Có nhiều người bảo tôi rằng tôi là một kẻ đa tình, ong bướm. Nhưng ngẫm nghĩ lại thì tôi không nghĩ tôi như vậy. Đây không phải là một lời biện hộ mà chỉ là 1 sự nhìn nhận về bản thân trong suốt một khoảng thời gian dài.
Nhưng tôi ko hiểu được đa tình phải hiểu theo nghĩa nào mới phải. Thực sự mà nói thì tôi đã yêu cũng nhiều người thì đó có phải gọi là đa tình ko? Hay là yêu nhiều người cùng lúc mới gọi là đa tình? Có lẽ cuộc sống ko cho tôi được quyền lựa chọn cho số phận của mình nên tôi đã phải rong ruổi tìm kiếm một tình yêu mà tôi hy vọng tình yêu đó sẽ cùng tôi đi đến suốt cuộc đời.
Có lẽ tôi cũng quá nhạy cảm với tình yêu, và cũng có thể vì tôi có một sự khao khát tình yêu ghê gớm. Nói vậy chắc ai cũng nghĩ tối chắc tệ dữ lắm nên ko ai thèm phải ko? Thực sự thì cơ hội để tiếp cận tình yêu của tôi khá là nhiều và tôi cũng có đủ năng lực để có được 1 hay nhiều tình yêu nếu tôi muốn. Nhưng có lẽ vì những đau khổ mà tôi đã thấy ở bà tôi, cô tôi và mẹ tôi...đã cho tôi có được một cái nhìn về chính bản thân mình. Thực sự, tôi không hiểu được giá trị thực chất của cuộc sống, tôi chỉ có một cái nhìn mập mờ về nó, dù tôi có cố gắng có tìm hiểu có dùng mọi cách để thấu hiểu, nhưng tôi thất bại. Và tôi nhận ra rằng, cuộc sống vốn dĩ không theo một quy luật nào cả, nó luôn thay đổi, từ chính những thay đổi của môi trường, của chính mỗi cá nhân con người. Thế thì làm sao tôi lại có một tham vọng là tìm hiểu nó được kia chứ? Tôi thất bại và tôi lại chuyển sang muốn nhìn nhận ngay chính bản thân mình, tôi muốn tôi là một người có thể tự chủ và làm cho xung quanh tôi tốt hơn...có thể.
Lúc trước tôi nhìn thấy mẹ tôi đau khổ vì cha tôi, ông ấy thường hay mèo mở lăng nhăng, tôi giận cha tôi lắm, nhưng bây giờ tôi không còn giận cha như trước nữa, không phải vì tôi trở nên giống ông ấy(Ko hề đâu nhé!) mà là vì tôi hiểu được đó là cái nghiệp chướng mà cha tôi phải mang. Nói vậy để có thể nhìn nhận khách quan hơn về việc lăng nhăng của ông ấy. Có thể nhìn vào ai cũng cho đó là xấu xa, là tội lỗi với gia đình. Nhưng thực chất, có mấy ai vượt được những cảm dỗ? Ko vì lăng nhăng như cha tôi thì cũng vì 1 điều gì đó "ham muốn" của bản thân...mà ko thể vượt qua được. Chính vì vậy, đã là con người thì ai cũng sẽ phải mắc những sai lầm như vậy và có những điều ta ko thể vượt qua được dù ta cố gắng.
Nhưng cha tôi lại là 1 chuyện khác, ông ấy không hề cố gắng để vượt khỏi những cảm dỗ đó vì trong thâm tâm cha tôi lúc nào cũng nghĩ gia đình là địa ngục. Trong khi mẹ tôi rất giỏi, đảm đang và là 1 người mẹ tuyệt vời. Tôi và em tôi đều khỏe mạnh và đều có những biệt tài mà những đứa cùng trang lứa ko có được. Thế tại sao con người lại có những suy nghĩ lệch lạc như vậy? Chính vì tính không thực tế, không chấp nhận với những gì mình đang có được, không mãn nguyện với những gì đáng lẽ cần nên mãn nguyện. Ngoại tình đó là 1 sai lầm hay là một cuộc cách mạng cho tình yêu? Nếu như 1 cuộc hôn nhân ko tình yêu thì chuyện ngoại tình có thể chấp nhận được. Nhưng nếu vì yêu nhau và cưới nhau còn đi ngoại tình đó là sự ích kỷ của bản thân. Đúng là con người trải qua thời gian thì có thể thay đổi, có những lúc yêu nhau chưa nhận ra điều gì, đến khi cưới nhau và ở với nhau vài chục năm thì lúc đó mới vỡ lẽ...
Tôi tự hỏi tại sao ở những nước phương tây có rất nhiều cặp vợ chồng già có khi là già ơi là già hàng năm vẫn vui vẻ kỷ niệm ngày cưới, hay ngày quen nhau,... Mà đôi khi còn Romance hơn tuổi trẻ bây giờ nữa là. Tôi mới phát hiện ra 1 điều tưởng chừng như nó đơn giản, nhưng nó lại làm tôi cảm thấy lâng lâng khi nhận ra, thấy hưng phấn khi nhận ra,...đó là vị ngọt Tình yêu..
Chỉ có một tình yêu thực sự con người mới sống với nhau đến trọn cuộc đời, nói đến đây chắc nhiều người sẽ phản bác lại là ngày xưa phong kiến toàn gả và cưới chứ yêu gì mà cũng sống tới già tới chết... Xin nói luôn ở đây, nếu như ngày xưa ông bà ta cưới nhau vì lẻ ở mẹ cha thì họ chỉ sống 1 cách tạm bợ (nếu trong quá trình chung sống ko phát sinh tình yêu) và nếu ko có tình yêu thì làm gì có việc Romance như ở phương tây họ thường làm? Tình yêu thực sự là 1 liều thuốc làm cho người đàn ông thấy vợ mình luôn tươi trẻ và tuyệt vời nhất và làm cho người đàn bà cảm thấy họ đã có tất cả những gì cần có ở người đàn ông họ yêu (danh ngôn của NDT).
Nhưng trong cuộc sống thì tình yêu không là tất cả, có những cuộc tình tan vỡ vì hoàn cảnh gia đình, vì 1 điều gì đó...phát sinh từ 1 trong 2 người. Cho nên chính vì lẽ đó tôi mới bị bạn bè bảo là kẻ đa tình.
....Chính vì nhìn thấy những gì mẹ tôi đã phải chịu đựng những đau khổ đến ngày nay, tôi không hề cho phép mình gây thêm 1 vết thương nào trong lòng mẹ và càng ko thể nào gây 1 vết thương nào cho người tôi yêu. Nhưng trớ trêu thay, đường tình của tôi ko bao giờ được suông sẻ nên tôi đã phải yêu... rất nhiều lần.... Nhưng tôi chưa hề phản bội ai hay làm gì có lỗi với họ. Chí vì số phận tôi trớ trêu mà thôi....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét