Thực sự việc lấy chồng ngoại đang là xu thế của các cô gái ngày nay, nhưng ở đây tôi không nói đến những cô gái lấy chồng ngoại vì tình yêu. Tôi nói những cô gái lấy chồng vì gia đình, vì muốn có tiền để đổi đời.
Thực chất thông tin về người chồng ngoại rất sơ xài, chính vì thế có rất nhiều cô gái đã phải ân hận khi đã bước về nhà chồng, té ngửa ra đã ko như mình tưởng. Có những gia đình ở nông thôn, dân lao động với ruộng vườn quanh năm, chỉ cần vụ thất là cả nhà đều chật vật. Chính vì thế xu hướng lấy chồng ngoại xuất hiện, đa số hiện nay là chồng Đài Loan và Hàn Quốc.
Thực chất việc lấy chồng ngoại nói thẳng ra là một cuộc mua bán. Một người Đài Loan chỉ cần dùng 1 khoảng tiền nhỏ để nhờ công ty môi giới tìm một người vợ ở VN, thế là chắc chắn sẽ có vợ. Và chỉ với hơn 10 đến 20 ngàn USD anh ta đã có thể hoàn tất hết các khoảng từ việc tiền đám cưới đến cho gđ cô dâu. Nếu tính ra thì 1 chiếc Lamborghini của Cường Dola cũng có thể “tậu” được hơn 100 cô vợ. Đùa thôi, chứ pháp luật nào cho phép:D
Các cô gái chỉ được biết thông tin sơ xài về người chồng, gặp mặt và rồi sau đó đám cưới. Đám cưới xong các cô phải ở lại VN và học 1 khóa ngắn hạn về tiếng mẹ đẻ bên chồng (cũng tầm vài ba tháng). Xong là phải bay qua bên nhà chồng bắt đầu làm dâu.
Nhiều cô gái có cuộc sống hạnh phúc vì được chồng thương yêu, nhưng đa số các ông chồng đều không có một sự tôn trọng đúng đắn với các cô dâu Việt. Thế rồi hạnh phúc thì vui vẻ kể cho gđ nghe, còn bất hạnh thì cũng ráng mà kể…là hạnh phúc. Không cô con gái nào vì gia đình mà muốn gđ biết mình sống không được hạnh phúc cả.
Ngoài số tiền ban đầu gởi cho nhà vợ thì hầu như các ông chồng ngoại đều e dè việc cho tiền vợ gởi về.(Ở VN còn vậy huống gì ở bên đó.) Thế nên các cô phải tự đi làm thêm để có tiền gởi về quê nhà. Vừa phải lo chu toàn việc nhà chồng, vừa phải đi làm nhưng mỗi hoàn cảnh mỗi người đều khác nên có nhiều cô đã không chịu đựng được đành bỏ nhà chồng ra ở riêng. Nhiều cô đi làm chân chính, nhiều cô lại sống buông thả kiếm tiền đi làm gái. Nói chung làm bất cứ gì để có tiền gửi về gia đình.
Còn bên gia đình thì sao? Ai sẽ biết được con gái mình sống ra sao? Thậm chí nhà nó ra sao còn chưa biết. Chỉ cần thấy $ về là vui rồi, và thầm nghĩ “chắc con mình hạnh phúc lắm nên chồng nó mới cho nó $ gửi về…”. Chỉ cần gửi $ về là gđ nói ở bên đó hạnh phúc. Có nhiều gđ đã thoát nghèo và có nhà đã trở thành triệu phú tỷ phú…vì có nhiều con gái lấy chồng ngoại. Nhưng mấy ai biết được con mình đang phải làm gì để có được những đồng tiền đó?
Có nhiều cô gái sống lầm lũi, có nhiều cô sau khi rời bỏ chồng lại có chồng khác bên đó (ngoài giá thú), lại có cô kiếm 1 số tiền rồi về VN sống…
Thấy gia đình kế bên gả con nước ngoài giàu lên, mình cũng bắt chước gả con,…thế là ai cũng tranh nhau gả con, cả các cô gái cũng ham và tưởng tượng được cuộc sống hạnh phúc (Qua lời của cha mẹ những cô đã đi trước) rồi cũng lao đầu đi lấy chồng ngoại dù gia đình ko thực sự khó khăn…Có mấy khu vực ở VN nổi tiếng 1 vùng là gái lấy chồng Đài Loan… Từ từ rồi cũng sẽ có nhiều địa danh như thế.
Lấy một người đáng tuổi cha chú của mình, không yêu thương, không được tôn trọng (Ở VN cũng có thôi.), có gì cũng đành ngậm bù hòn làm ngọt,…
Chúng ta đòi hỏi ở họ lòng tự trọng, phẩm giá của người phụ nữ Việt Nam ư?
Hãy về nông thôn, hãy đến những khu nhà trọ, những quán bar, những nhà thổ, những nơi có nhiều lao động phổ thông nữ để thấy chúng ta đã dành cho họ những gì? Một cô gái ở nông thôn chỉ cần nhìn vào mẹ cô ta là cô ta thấy được cả tương lai của mình. Một cô công nhân đi làm về nhìn thấy những đồng nghiệp trong những quán cóc, những làng nướng hẳn phải băn khoăn về hình ảnh người bạn trăm năm của mình.
Họ là người như thế nào mà lại coi chuyện lấy chồng ngoại là "ước mơ" trong đời cho dù họ cũng biết đó chỉ là chuyên mua bán. Đại đa số những người phụ nữ đó trong tâm tưởng đều đã chấp nhận bán cái thân hèn mọn của mình để đổi lấy một chút dễ chịu cho mình hoặc cho gia đình và cũng chấp nhận luôn cả lời nói, ánh mắt khinh thường của cộng đồng.
Họ là ai? Họ là những người đã chìm sâu trong tuyệt vọng. Họ là những người đáng được thương xót chứ không phải là đối tượng cho chung ta trách cứ. Hãy làm gì cho họ đi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét