Hạnh phúc theo một cách khác...!
Dù ta không thuộc về nhau, anh hi vọng chúng mình vẫn là một bài ca hạnh phúc, dù là hạnh phúc theo cách khác...
Em đã từng viết cho anh bài ca về hạnh phúc...
Hạnh phúc là...khi chúng mình vét những đồng xu ít ỏi trong túi để mua quà tặng nhau. Món quà là vài cây kẹo mút nhưng cũng đủ để 2 đứa nhấm nháp vị ngọt ngào tan trên đầu lưỡi...Chỉ 1 lúc anh sẽ than thở:''hết kẹo rồi'' và em sẽ nhường anh phần còn lại.
Hạnh phúc là...khi em hào hứng ăn tất cả những gì anh nấu, uống cốc nước mơ anh làm dù biết rằng anh làm rất tệ...là khi em dành hẳn cả ngày để giúp anh dọn dẹp
Hạnh phúc là...trong túi em luôn sẵn chiếc dù dành cho anh lúc trời mưa, vòng tay em luôn rộng mở khi anh run lên vì lạnh. Là khi tay em nắm tay anh thật chặt lúc đuổi theo chuyến xe buýt cuối cùng về thành phố trong ngày.
Hạnh phúc là...khi em nhìn khó khăn với sự lạc quan hiếm có...là khi em nói với mẹ anh rằng em sẽ ko bỏ cuộc, em sẽ tạo dựng 1 cuộc sống trọn vẹn và ko dừng lại dẫu có bất kỳ trở ngại nào.
Vậy mà em quên...Em luôn bảo rằng em bận. Chiếc xe bây giờ đã ko chỉ còn chở riêng anh. Em ko còn nhớ những cây kẹo mút, những bữa ăn hạnh phúc. Tại em, tại anh hay tại cả 2 anh ko biết nữa. Dù rằng chỉ cách em đoạn đường, nơi đó anh đang rơi nước mắt...Dù rằng chiếc dù kia em đang che cho ai, cách em níu thật vội người ấy lên xe buýt như đã từng với anh...Rồi đêm đó anh nhận được tin nhắn của em: Mai em đến nhé! Anh nghe tim mình nhói đau lắm...
Có đôi khi anh nghĩ giá như em chưa đủ dũng cảm để nói 1 lời chia tay thì mối quan hệ của chúng mình có lẽ tôt hơn...Có đôi khi anh nghĩ giá như em đủ dũng cảm để nói rằng em đã quên anh thì có lẽ anh đã ko trách em nhiều đến như vậy...
Nếu có 1 ngày bình yên trở lại như ngày xưa, dù ta ko thuộc về nhau. Anh vẫn hi vọng bài ca tình yêu của chúng mình vẫn sẽ là bài ca hạnh phúc, nhưng hạnh phúc theo 1 cách khác
Dù ta không thuộc về nhau, anh hi vọng chúng mình vẫn là một bài ca hạnh phúc, dù là hạnh phúc theo cách khác...
Em đã từng viết cho anh bài ca về hạnh phúc...
Hạnh phúc là...khi chúng mình vét những đồng xu ít ỏi trong túi để mua quà tặng nhau. Món quà là vài cây kẹo mút nhưng cũng đủ để 2 đứa nhấm nháp vị ngọt ngào tan trên đầu lưỡi...Chỉ 1 lúc anh sẽ than thở:''hết kẹo rồi'' và em sẽ nhường anh phần còn lại.
Hạnh phúc là...khi em hào hứng ăn tất cả những gì anh nấu, uống cốc nước mơ anh làm dù biết rằng anh làm rất tệ...là khi em dành hẳn cả ngày để giúp anh dọn dẹp
Hạnh phúc là...trong túi em luôn sẵn chiếc dù dành cho anh lúc trời mưa, vòng tay em luôn rộng mở khi anh run lên vì lạnh. Là khi tay em nắm tay anh thật chặt lúc đuổi theo chuyến xe buýt cuối cùng về thành phố trong ngày.
Hạnh phúc là...khi em nhìn khó khăn với sự lạc quan hiếm có...là khi em nói với mẹ anh rằng em sẽ ko bỏ cuộc, em sẽ tạo dựng 1 cuộc sống trọn vẹn và ko dừng lại dẫu có bất kỳ trở ngại nào.
Vậy mà em quên...Em luôn bảo rằng em bận. Chiếc xe bây giờ đã ko chỉ còn chở riêng anh. Em ko còn nhớ những cây kẹo mút, những bữa ăn hạnh phúc. Tại em, tại anh hay tại cả 2 anh ko biết nữa. Dù rằng chỉ cách em đoạn đường, nơi đó anh đang rơi nước mắt...Dù rằng chiếc dù kia em đang che cho ai, cách em níu thật vội người ấy lên xe buýt như đã từng với anh...Rồi đêm đó anh nhận được tin nhắn của em: Mai em đến nhé! Anh nghe tim mình nhói đau lắm...
Có đôi khi anh nghĩ giá như em chưa đủ dũng cảm để nói 1 lời chia tay thì mối quan hệ của chúng mình có lẽ tôt hơn...Có đôi khi anh nghĩ giá như em đủ dũng cảm để nói rằng em đã quên anh thì có lẽ anh đã ko trách em nhiều đến như vậy...
Nếu có 1 ngày bình yên trở lại như ngày xưa, dù ta ko thuộc về nhau. Anh vẫn hi vọng bài ca tình yêu của chúng mình vẫn sẽ là bài ca hạnh phúc, nhưng hạnh phúc theo 1 cách khác
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét